Góc giải trí mCatBui.Net

Breaking News
Loading... Click vào nút like bài viết fan page nếu nó có ích cho bạn nhé!
Thứ Hai, 22 tháng 12, 2014

Những câu chuyện cảm động hay và ý nghĩa về tuổi trẻ, tình yêu

truyện ebook tình cảm hay và ý nghĩa: Hay là mình hãy yêu nhau đi anh? truyện gấu
Tôi đã chờ đợi nụ hôn này từ khi còn là một cô bé nhỏ xíu. Bao lần trong giấc mơ tôi mơ mình là nàng công chúa ngủ say trong rừng đang chờ đợi một vị hoàng tử khôi ngô đến đánh thức bằng một nụ hôn. Nhưng lần nào cũng vậy,tôi tỉnh dậy đúng lúc hoàng tử xuất hiện. Thế là giấc mơ tan biến như bong bóng xà phòng
Tổng hợp những câu chuyện cảm động về tuổi trẻ và tình yêu
những câu chuyện cảm động về tình yêu hay nhất

TÌNH ĐẦU KHÔNG CHỜ ĐỢI
Câu chuyện trẻ con mới lớn,  TÌNH ĐẦU KHÔNG CHỜ ĐỢI
Tác giả: Bảo Lan

Dư âm đầu tiên vọng về từ một thời kí ức hoa mộng là nụ hôn nhẹ chỉ đủ lướt môi nhưng vẫn khiến tay chân tôi run rẩy. Mắt tôi mở to bỡ ngỡ vì nụ hôn bất ngờ.

***

Tôi đã chờ đợi nụ hôn này từ khi còn là một cô bé nhỏ xíu. Bao lần trong giấc mơ tôi mơ mình là nàng công chúa ngủ say trong rừng đang chờ đợi một vị hoàng tử khôi ngô đến đánh thức bằng một nụ hôn. Nhưng lần nào cũng vậy,tôi tỉnh dậy đúng lúc hoàng tử xuất hiện. Thế là giấc mơ tan biến như bong bóng xà phòng.

Khi tôi bước sang tuổi 17, không mơ mà là một nụ hôn thực. Nó thực đến mức tôi có thể ngửi thấy mùi bạc hà còn vương lại trên đầu môi. Và chàng hoàng tử đứng trước mắt tôi dù có chạm tay nhiều lần thì cũng sẽ không thể biến mất được.

Tôi say mê chàng hoàng tử của tôi đến mức điên dại nhưng tôi giấu sự si mê ấy sau vỏ bọc lạnh lùng và hờ hững. Khi chập chững bước sang tuổi thiếu nữ, tôi là cô gái có nụ cười giòn tan của nắng và đôi mắt vô ưu của mặt nước trong vắt mùa thu. Nhưng bên trong, tôi là một giọt sương nhỏ bé, rất nhạy cảm và dễ vỡ tan. Tôi gặp hoàng tử của mình vào một ngày đầu thu. Hắn là một học sinh mới chuyển trường và được xếp vào lớp tôi, ngồi ngay bàn tôi và cạnh tôi. Ngày đầu đến lớp, hắn ngồi im như tượng mặc kệ lũ con gái trong lớp cứ liên tục ngoái đầu xuống để ngắm hắn. công nhận hắn đẹp trai tuy hơi già dặn so với tuổi. khuôn mặt lạnh lùng và đôi mắt thu hút. Mũi hắn đẹp và thon thon như mũi một cô gái. Mỗi lần lén nhìn, tôi có cảm giác trong hắn chất chứa một nỗi buồn lớn hơn cả đại dương. Chính điều đó mới thực sự thu hút tôi.

Khi tôi 16, tất cả thế giới dường như chống lại tôi và tôi luôn tìm mọi cách để chống đối lại. Bố mẹ cấm tôi mặc những cái váy ngắn quá đầu gối và không được xem những bộ phim tình cảm. tôi giấu những cái váy trong cặp sách và khi bước ra ngoài đường, tôi chui vào một phòng thay đồ công cộng nào đó để được mặc chúng. Tôi lấy cớ đi học thêm để sang nhà con bạn xem những bộ phim lãng mạn. Bố mẹ nó không cấm và tôi thấy cuộc sống của nó thật tuyệt vời. Tôi không hư chỉ là tôi muốn bố mẹ tôi cho tôi một chút gì đó tự do trong cách sống và tư tưởng. Lúc đó tôi nghĩ mình đã là người lớn và bố mẹ không có quyền coi tôi là một đứa con nít nữa. nhưng bố mẹ tôi không hiểu. cuộc sống gia đình tôi trượt dài trong căng thẳng và cãi vã chỉ vì chuyện tôi là người lớn hay chưa. Tôi đâm ra chán ghét gia đình và luôn tỏ ra lì lợm, cứng đầu.

Tôi quên chưa kịp giới thiệu tên chàng hoàng tử của mình. Hắn tên Hoàng. Gần một năm trời ngồi cạnh nhau nhưng hầu như hắn chưa bao giờ liếc nhìn tôi lấy một cái. Điều đó làm một đứa con gái như tôi tổn thương ghê gớm. Tôi không xinh nhưng tôi là một đứa con gái. Và đã sinh ra là con gái là để cho người ta ngắm nhìn. Đằng này tôi và hắn hầu như không có khoảng cách thế mà hắn lại không thèm đoái hoài đến tôi cứ như thể tôi vô hình vậy. Mùa hè năm ấy tôi 17, đóa hoa thiếu nữ cháy bừng trên đôi môi tôi nhưng trái tim tôi vẫn là một giọt sương e ấp. Tôi mong chờ một tình yêu dịu nhẹ sẽ tới nhưng lại khép kín cửa đối với tất cả các vệ tinh vây quanh mình.

Tháng 5, hoa phượng làm rực cháy một góc trời, nắng vàng rải mật trên những đồng cỏ hoang. Tôi sẽ không bao giờ quên cái tháng 5 định mệnh ấy vì đó là khoảng thời gian mà tình yêu đầu đời của tôi đâm chồi và nảy nở. Có một chiều hè mưa như trút nước, tôi co ro bên cạnh lan can tay chìa ra hứng những giọt nước rơi tí tách từ trên mái tầng trên. Nước mưa làm tay tôi mát lạnh. Đột nhiên một cơn gió táp mạnh vào mặt tôi mang theo một vạt mưa đủ để tôi ướt sũng cả người. Nhưng thật may một chiếc ô căng ra chắn lấy vạt mưa đồng thời một bàn tay ấm nóng nắm chặt lấy bàn tay tôi và kéo tôi xoay người lại. Không kịp phản ứng, tôi xoay người theo và chân loạng choạng suýt thì khụy xuống nếu đầu tôi không kịp ngả vào một bờ vai to rộng. Tôi nhận ra đó là Hoàng. Sau khi hắn buông tay thì cả hai cùng đỏ mặt.

Chiều mưa hôm đó Hoàng đưa tôi về. Hai đứa che chung một chiếc ô nên ngồi sau xe hắn tôi phải xích thật gần để hắn và tôi cùng khỏi bị ướt. Trên đường đi hai đứa tôi vẫn im lặng như bao ngày. Mưa cứ rơi rả rich theo từng vòng quay xe đạp. Con đường về nhà của tôi hôm nay tuy mưa mà sao vui lạ kỳ. Chưa bao giờ tôi mong con đường dài thêm ra như lúc ấy. Trong lòng tôi chợt dâng lên một nỗi thẹn thùng rất chi là con gái. Chắc với Hoàng tôi chỉ là một cô gái bình thường thế mà tôi lại đã coi Hoàng là một ai đó rất đặc biệt. Mưa ngớt dần và nhà tôi cũng gần đến, tâm trạng tôi iu xìu và nhỏ giọt như những giọt mưa. Tôi xuống xe và trả ô cho Hoàng miệng lí nhí cảm ơn. Hoàng lại đỏ bừng mặt gãi đầu gãi tai. Tôi phụng phịu mở cổng bước vào nhà thì chợt nghe Hoàng nói:

- Ngày nào tớ cũng có thể chở cậu tới trường được không?

- Gì...cơ...? Tôi lắp bắp một cách ngớ ngẩn như không tin vào tai mình. Hoàng lại đưa tay lên gãi đầu gãi tai một cách ngô nghê nhưng đáng yêu vô cùng.

- Thì tớ có thể...như tớ vừa nói không?

Tôi phải cố lắm mới kìm lại được niềm vui sướng. Tay, chân và cả người tôi như đang có một bản nhạc vui tươi chạy dọc huyết quản. Không đắn đo tôi gật đầu cái rụp. Thế là Hoàng phóng xe lao đi. Trời lại mưa như trút nhưng chắng thấy hắn bật ô ( Chắc đang cùng tâm trạng với tôi ). Tôi tung tăng chân nhảy như con chim sáo vào nhà miệng ngân nga "Listen to the rhythm of the fallin rain. Telling me just a what foot I've been". Bố mẹ tôi cũng phải nhìn tôi ngạc nhiên vì sự kì lạ này. Tôi nhoẻn một nụ cười khả ái chào bố mẹ rồi trốn tít lên phòng nằm ôm gối mộng mơ.

Hoàng ngỏ lời yêu tôi sau mùa hè năm ấy. Chúng tôi đã có một mùa hè bận rộn và đầy lãng mạn khi cả hai đều tập trung cho việc thi vào đại học. Thật bất ngờ là Hoàng cùng thì vào Đại học Y giống tôi. Thế là hai đứa có rất nhiều thời gian bên nhau. Hàng ngày chúng tôi tranh luận khắp dọc đường về cách giải cho một bài toán khó hay ôn lại kiến thức hóa học. Lắm khi không để ý chúng tôi bị hàng chục con mắt bên đường săm soi vì tội làm mất trật tự an nình đường phố. Những lúc ấy tôi gục đầu vào lưng Hoàng cười khúc khích.

Giữa tháng 7 hai đứa tôi thi xong. Trong lòng tôi lúc đó dậy lên những nỗi lo mơ hồ. Rằng nếu như một trong hai đứa, hoặc tôi, hoặc Hoàng hoặc cả hai không đỗ đại học thì chắc trời sẽ sụp dưới chân tôi mất. Hoàng kéo tôi thoát khỏi những sự nghĩ ngột ngạt ấy. Hắn dẫn tôi lang thang khắp đường phố. Tôi không nghĩ rằng với một thời gian ngắn ngủi sống ở đây Hoàng lại am tường các ngõ ngách thành phố còn giỏi hơn tôi.

Một hôm Hoàng dẫn tôi đến một đồng cỏ hoang ở ngoại thành. Tôi biết nơi này đã rất lâu nhưng chưa một lần khám phá nó. Thật không ngờ vui chơi ở đây giống như thiên đường vậy. Tôi như một đứa trẻ con cứ hét ầm lên và chạy khắp đồng cỏ vì vui sướng. Tôi len qua bãi bông lau cao quá đầu người chơi trò trốn tìm với Hoàng. Rồi khi hai bàn chân đã mỏi chúng tôi nằm sóng xoài trên thảm cỏ xanh um. Tôi giơ tay lên với theo những tia nắng yếu ớt cuối ngày. Mặt trời sắp lặn càng lúc càng lớn dần và đỏ ửng phía chân đồi xa xa. Bất giác Hoàng quay sang nhìn tôi. Khuôn mặt hắn thật gần đến mức đầu mũi thon thon của hắn chỉ một chút nữa thôi sẽ chạm vào đầu mũi tẹt của tôi. Tôi đã mong chờ Hoàng sẽ hôn tôi dù chỉ một cái chạm nhẹ lên má thôi. Hắn đưa tay lên vạt tóc tôi và...nhón xuống một con sâu xanh lè. Tôi la toáng và vụt chạy bỏ lại sau lưng tiếng cười giòn tan.

Đầu tháng 8 tôi nhận được giấy báo trúng tuyển. Tôi hẹn gặp Hoàng ở đồng cỏ. thấy giọng hắn buồn buồn làm lòng tôi hoảng loạn. Tôi đến chỗ hẹn. hoàng đã chờ tôi từ lúc nào. Tôi im lặng vẻ mặt như muốn nói: " Tớ hiểu mà". Hoàng lôi trong túi áo một tờ giấy đưa cho tôi. Tôi lướt qua và hét ầm lên. Tôi đấm vào ngực Hoàng thùm thụp miệng cười mà mắt ướt. Vậy là tôi và Hoàng lại bên nhau. Hoàng nhìn tôi rồi đột nhiên hôn lên giọt nước mắt vừa chạm đầu môi. Tôi sững người vì nụ hôn đầu đời. Khi môi Hoàng vừa rời môi tôi một cách tiếc nuối, tôi đặt tay lên ngực hắn để chắc chắn đây không phải một giấc mơ.

Niềm vui tôi vụt tắt khi Hoàng thông báo một tin sét đánh. Hắn sắp du học bên Anh 6 năm. Nụ cười trên môi tôi méo mó, biến dạng. Tôi không khóc, cố giấu nỗi đau vào bên trong. Hoàng hỏi tôi sẽ chờ Hoàng chứ. Tôi gật đầu. Ngày Hoàng lên máy bay tôi không ra tiễn.

Tám năm trôi qua, tôi đã 25 tuổi. Tôi trở thành gái già theo đúng nghĩa đen và nghĩa bóng. Giờ tôi đã là một bác sỹ - khô khan và khó tính. Tôi lỗi thời so với giới trẻ, ăn mặc thì chán ngắt. Bạn bè tôi lần lượt đi lấy chồng còn tôi vẫn lẻ bóng một mình. Đơn giản tôi vẫn không quên được Hoàng. Tôi chỉ chờ hắn được 5 năm.Bước sang năm thứ 6 tôi tuyệt vọng. Tôi không tin là Hoàng vẫn còn yêu tôi và sẽ tìm tôi. Biết đâu hắn đã kiếm được một cô du học sinh xinh xắn rồi. Gia đình tôi chuyển nhà và tôi cắt con đường liên lạc cuối cùng của hắn với tôi xóa mail điện tử.

Tôi tìm được công việc ở chỗ ở mới. Không yêu ai nhưng tôi cũng không chờ Hoàng. Thi thoảng đi giữa đường mà ắt gặp một cơn mưa bất chợt tôi lại thèm có một cái ô chìa ra che chở cho mình. Tôi đang đợi đến ngày tôi quên Hoàng để bắt đầu một cuộc tình mới – cuộc tình thứ hai.
Valentine năm tôi 25 tuổi, tôi ngồi một mình lặng lẽ trong quán cà phê. Tôi với Hoàng yêu nhau và xa nhau vỏn vẹn trong mùa nắng. Tôi ước giá như hai đứa có thể bên nhau trong một Valentine thì co lẽ tôi đã đủ cam đảm chờ hắn về. Cốc cà phê lạnh tanh. Tôi chợt có một hành động ngớ ngẩn. Ngón tay trỏ tôi đẩy nhẹ cốc cà phê làm nó lật úp. Cả mặt bàn trắng tinh bị vấy một màu nâu nhem nhuốc. Tôi lịch sự xin lỗi chủ quán rồi xin được đền bù cho chiếc khắn trải bàn. Bước ra khỏi quán tôi thấy lòng nhẹ bẫng. Tôi đã quyết định sẽ quên Hoàng. Chẳng có lẽ gì khiến tôi trở thành một kẻ cô đơn vào lễ tình nhân năm sau cả.

Trời trở gió, một cơn mưa bụi tạt mạnh vào mặt tôi. Một chiếc ô xanh xòe ra trước mặt tôi. Tôi dụi mắt. Không tin vào mắt mình tôi lại dụi thêm lần nữa. Là Hoàng nhưng nhìn chững chạc và đàn ông hơn. Tôi lao vào lòng Hoàng khóc như một đứa con nít. Tôi khóc cho 8 năm qua tôi phải xa anh.

- Em đi đâu 2 năm qua? Anh tìm em đến mòn mỏi em có biết không?

Tôi nhìn vào mắt Hoàng không thốt lên lời. Hoàng đặt vào môi tôi nụ hôn nồng cháy. Chiếc ô xanh rơi xuống. mưa vẫn lất phất khiến tóc tôi tung bay. Nhưng tôi đã thấy màu hồng của nắng dần ló rạng. Tôi đã từng không tin vào sự vĩnh cửu của tình yêu đặc biệt là tình đầu nhưng Hoàng đã làm thay đổi suy nghĩ ấy trong tôi. Dù tôi không chờ đợi nhưng tình đầu vẫn về lại với tôi. Nhắm mắt lại tôi say sưa trong nụ hôn ngọt ngào.

ad Lâm Mắt Kiếng


x  <!--nextpage--> • Kênh Truyện > Wap đọc truyện hay > Xin Lỗi, Em đéo Còn Trình Anh Nà, Chữ Trinh đối Với Anh Chỉ Là Một Hạt Cát
• Thể loại: Kênh Truyện - Wap đọc truyện hay
• Đăng lúc: 04/03/2014 - 20:08
• 4 xem - 0 [Thích]
____________
Xin lỗi, em đéo còn trình anh nà, Chữ trinh đối với anh chỉ là một hạt cát

Anh yêu em không vì hai chữ trinh tiết Chữ trinh đối với anh chỉ là một hạt cát trong bầu trời vũ trụ của tình yêu mà chúng ta đang có. Nó không xứng đáng để sánh cùng tình cảm em dành cho anh.

 Quen nhau lâu nhưng vẫn đậm sâu
 Anh đòi ‘thử’ xong mới cưới
 Tìm lại tình yêu sau gần 80 năm xa cách
 Những cách chuyển "người yêu" thành bạn
 Tục hiến trinh tiết thiếu nữ cho... trâu thời cổ đại

Em à! Mình đã quen nhau bao lâu rồi nhỉ! Có lẽ em sẽ nhớ rất kỹ từng ngày, từng phút, thậm chí có thể từng giây mà chúng ta ở bên nhau. Nhưng với anh, thật sự anh không nhớ được, đơn giản vì anh không cần thiết nhớ chuyện ấy, anh chỉ biết được yêu, quan tâm, lo lắng để em vui, hạnh phúc đã cảm thấy mình là đàn ông rồi. Còn thời gian chỉ là nhân tố nhỏ trong những cuộc tình.

Thấm thoát chúng mình đã xa nhau lâu rồi thì phải, kể từ ngày rời xa em để tìm một công việc mới, anh mải lao theo tương lai, cuộc sống, để bỏ em một mình ở nơi chứa nhiều kỷ niệm. Anh biết, ở đó không có anh em rất vui và cuộc sống thường ngày không thay đổi.

Em cũng biết đối với anh công việc luôn đặt lên hàng đầu, em luôn ủng hộ anh điều đó, không một lời than trách cho tình yêu lẽ ra như bao người khác. Em phải ở bên anh những lúc anh và em trải qua những vui buồn.

Anh không quan tâm đến trinh tiết khi yêu em
Anh không quan tâm đến trinh tiết khi yêu em
Thỉnh thoảng liên lạc, rất nhiều lần anh hứa về với em rồi lại thất hứa. Một lần thất hứa là một lần em tha thứ, tin tưởng để anh có thể an tâm tìm sự nghiệp đã chọn. Dần dần xa cách, tình cảm của anh đối với em nhạt dần.

Đến hôm nay, đây là lần đầu tiên anh cảm thấy rất vui và hạnh phúc khi nhìn thấy tin nhắn nói em nhớ anh và muốn thăm nơi anh đang ở. Anh muốn nhảy thật cao để có thể thực hiện cảm giác sung sướng, đây là lần đầu tiên em nói như thế sau bao nhiêu thời gian quen nhau. Vì khi nói câu đó, anh biết trong tim em đã có hình bóng của anh. Mặc dù khi yêu nhau chưa bao giờ em thốt lên lời đó.

Niềm vui mới bắt đầu, nỗi buồn đã tới. “Em là cô gái không tốt, em không giữ được mình khi đến với anh”. Nhói lòng lắm em biết không, đến khi trái tim em thuộc về anh, em vẫn luôn nghĩ cho anh. Thật sự anh không biết nên làm gì khi em nói câu đó. Cái đau từ con tim anh trỗi dậy.

Không phải anh đau vì câu nói đó mà đau khi bấy lâu nay đã quá thờ ơ với một người âm thầm lo lắng và theo dõi từng bước tiến của mình. Điều đáng lẽ ra anh nên trân trọng và gìn giữ sớm hơn đó là tình yêu em dành cho anh. Đến hôm nay, khi em nói lên câu nói ấy anh chợt bừng tỉnh và nhận ra nên quay lại từ nơi anh bắt đầu bỏ rơi em, bỏ rơi tình cảm của chính mình.

Anh yêu em không phải vấn đề trinh tiết, mà yêu chính từ tình yêu và tâm hồn của em gửi trọn cho anh. Chữ trinh đối với anh chỉ là một hạt cát trong bầu trời vũ trụ của tình yêu mà chúng ta đang có. Nó không xứng đáng để sánh cùng tình cảm em dành cho anh. Nó không phải là tác nhân để anh yêu em và càng không phải là cái gì đó quan trọng để chúng ta hạnh phúc.

Giờ đây, nếu em đọc được những lời này, hãy cùng anh xây dựng một tương lai hạnh phúc từ tình yêu bỏ quên khoảng thời gian qua em nhé. Anh yêu em.

T.H

Xin Lỗi, Em đéo Còn Trình Anh Nà, Chữ Trinh đối Với Anh Chỉ Là Một Hạt Cát

Xin Lỗi, Em đéo Còn Trình Anh Nà, Chữ Trinh đối Với Anh Chỉ Là Một Hạt Cát

hận  Nhưng Mà, Tớ Thích Cậu= Trái Tim Trong Ngăn Cặp
Nhưng mà, tớ thích cậu
Ngày : 11/01/2012 21:24
Danh mục : Chuyện Vui Buồn
Người đăng : Admin
Lượt xem : 118/13396
"Cậu không xinh đẹp, nhưng mà tớ thích cậu."

Cậu không có chiều cao lý tưởng như những cô nàng chân dài. Nhưng cái vóc dáng bé nhỏ của cậu, khiến tớ nhiều khi chỉ muốn ở bên cạnh mãi, để mà che chở và bảo vệ. Như những khi trời mưa to hay những ngày gió lộng, nhìn cậu bước đi một mình giữa phố xa đông người, tớ trông mà thương lắm kìa. Nếu cậu không nhỏ nhắn như vậy thì cậu sẽ không cần tớ để quan tâm đến cậu nữa. Tớ sẽ không còn cơ hội cầm dù che mưa cho cậu hay nhường cậu chiếc áo khoác len của mình nữa. Bởi vì cậu có thể tự lo cho mình rồi.

Cậu không có mái tóc đen dài óng mượt như tơ như lụa. Nhưng khi làn gió vô tình khiến tóc cậu rối tung lên, cậu lại vội vàng lấy tay chải lại mái tóc cho thẳng. Những cử chỉ vụng về của cậu, trông đáng yêu lắm kìa. Thỉnh thoảng cậu lại quay sang hỏi tớ: "Tóc tớ có làm sao không?". Tớ lại có thể trêu cậu: "Tóc cậu rối tung lên như bờm sư tử ấy!". Sau đó lại là khuôn mặt phụng phịu giận dỗi của cậu, chờ đợi tớ đến dỗ dành, làm hòa. Nếu không nhờ mái tóc, chắc tớ sẽ không được đùa giỡn với cậu như thế đâu.

Cậu không có khuôn mặt quyến rũ như những cô nàng hot girl ngoài kia. Nhưng cái nét thanh tao không cần phấn son của cậu khiến biết bao chàng trai xao xuyến đấy. Như là cái ánh mắt của cậu nhìn tớ này, nhất là mỗi khi cậu làm gì khiến tớ không vừa lòng, đôi mắt long lanh như rơm rớm nước mắt của cậu làm mọi giận dữ trong tớ tan hết. Hay là cái nụ cười đáng yêu và khuôn mặt ngố ngộ nghĩnh của cậu, những khi tớ buồn vì chuyện gì đó, cậu lại tự mình làm mặt xấu để chọc cho tớ phì cười. Những cô gái xinh đẹp ngoài kia, chắc sẽ vì sợ mình xấu xí mà không bao giờ làm những điều đó với tớ.

Và, tớ thích cậu.

"Cậu không đa tài, nhưng mà tớ thích cậu."

Cậu không đảm đang việc nhà, cũng chẳng khéo tay việc con gái, nhưng cậu không ngừng học hỏi. Cái khăn tay mà cậu thêu cho tớ ấy, nét chỉ chẳng đều chút nào cả, hay là chiếc khăn len cậu đan cho tớ, nút đan cũng chẳng ngay ngắn, nhưng tớ luôn dùng chúng. Chỉ cần nghĩ đến cảnh cậu cặm cụi làm những món quà ấy cũng đủ cho tớ hạnh phúc. Rồi nhiều khi cậu muốn trổ tài làm loại bánh nào đó mà mình thích, cậu cứ kéo tớ sang nhà để phụ bếp cho cậu. Cậu hì hục đong bột, tỉ mỉ trang trí bánh, rồi lại hét toáng lên khi tớ làm sai công thức khiến tớ giật cả mình. Nhưng cậu không khi nào quên thưởng tớ những mẩu bánh ngon nhất mà tớ từng được ăn. Mỗi khi làm bài tập vẽ, cậu lại phát cáu lên khi cứ tẩy đi vẽ lại mà tác phẩm không được như ý muốn. Nhờ vậy, tớ được nắm chặt bàn tay xinh xinh của cậu để cùng nhau cầm bút lướt nhanh những nét phác họa trên trang giấy trắng.

Giọng hát của cậu chẳng hay như ca sĩ chuyên nghiệp đâu, nhưng mà tớ vẫn thích nghe. Những khi xe cậu hư làm tớ phải chở cậu đi học và về nhà, cậu cứ vu vơ hát nhẩm theo những bài hát được học trong lớp nhạc, giúp tớ không cần học bài mà cũng làm tốt bài kiểm tra. Hoặc những lần cậu sang nhà tớ ngay lúc tớ luyện đàn, câu lại vòi vĩnh đòi tớ chơi bản nhạc nào đó để mà cậu hát theo. Nhiều khi tớ không vui, cậu lại hát những ca khúc đầy hi vọng chỉ vì muốn nhìn thấy nụ cười của tớ. Lúc ấy, tớ lại nói: "Này, tớ cười không phải vì cậu hát hay, mà vì không muốn bị cậu tra tấn tớ thôi.". Sau đó cậu lại làm mặt giận, bắt tớ phải xin lỗi trong sự bối rối. Thế đấy, cậu mà hát hay, thì đã bị những ông bầu đem đi hát rồi, làm sao mà hát cho tớ nghe được.

Thể thao cậu chơi cũng chẳng giỏi giang gì đâu, nhưng cậu cứ hay rủ tớ đi đến nhà văn hóa cùng cậu. Cậu đùa rằng vận động thể dục giúp con người ta sống khỏe và sống tốt hơn, tớ cũng cần phải sống lâu để cho cậu dựa dẫm. Cậu cứ lăng xăng khắp sân bóng rổ, chỉ để chạy theo trái bóng vừa rơi ra ngoài rổ. Trông cậu đáng yêu như một bé thỏ con chạy tung tăng giữa khu vườn đầy cà rốt vậy. Cậu đòi thi đua với tớ, ai ném được ít bóng nhất sẽ phải chạy vòng quanh công viên, nhưng rốt cuộc cậu toàn bắt tớ phải chạy theo. Ngay cả những khi chơi cầu lông với cậu cũng chẳng tốt đẹp hơn. Có khi cậu đánh mạnh quá tay mà trái cầu vướng vào cành cây cạnh bên, cậu lại cười xòa, hất tay mà nói: "Tớ thấy gần đấy có cái tổ chim, hay mình để mấy con chim non chơi với trái cầu, nha, nha, nha!" Đến những kì kiểm tra thể dục cần phải nhảy xa hay nhảy cao, sau giờ học, cậu lại kéo tay tớ đến phòng đa năng để cùng cậu tập nhảy. Cậu cứ vòi vĩnh bắt tớ nhảy đi nhảy lại để làm mẫu cho cậu xem mà học hỏi. Nhờ cậu, mà tớ sống lành mạnh hơn, để có sức khỏe chăm sóc cậu những khi ốm đau.

Và tớ thích cậu.

"Cậu không nổi bật, nhưng mà tớ thích cậu."

Lời nói của cậu chẳng ngọt ngào như rót mật vào tai, nhưng nó không bao giờ giả tạo. Những khi tớ sao nhãng, không tập trung việc học, cậu lại lên giọng triết lí với tớ, khiến tớ vì sợ mà phải cố gắng học hành cách nghiêm túc. Những khi tớ bận rộn mà cậu có việc cần nhờ, cậu lại hạ giọng mà năn nỉ ỉ ôi muốn tớ giúp đỡ, khiến tớ xiêu lòng mà không thể từ chối. Hay những khi nhìn học sinh mới vô trường bị tụi đầu gấu ăn hiếp, cậu lại đứng chống tay vào hông mà hất mặt mắng lại bọn nó, trong khi tớ biết trong lòng cậu cũng chẳng dũng cảm bao nhiêu. Thỉnh thoảng cậu lại trở nên dịu dàng đến lạ thường, nhất là những lúc cậu đang tức điên lên vì những chuyện thị phi bên ngoài mà lại phải lên gặp thầy cô để bày tỏ quan điểm nào đó của cậu. Những lúc nghe cái giọng nhẹ nhàng mà chẳng phù hợp với con người của cậu, khiến tớ buồn cười chết đi được. Cậu mà lúc nào cũng nói chuyện với một giọng điệu hiền lành, chắc tớ chết vì chán mất thôi.

Trang phục cậu mặc chẳng phải theo xu hướng thời trang nào cả, nhưng tớ thích cậu giản dị như thế. Tớ thích nhìn cậu trong chiếc quần jeans, áo sơ mi trắng những lần họp lớp ngoài giờ học. Trông cậu lúc nào cũng lịch sự như những cô nữ sinh ngoan hiền. Thỉnh thoảng thấy những cô nàng trau chuốt kẻ mắt, son môi, uốn tóc, cậu lại bĩu môi nói với tớ: "Sao không dành thời gian ấy mà lo học hành đi nhở?!" Cái khuôn mặt ngây thơ, vô tư của cậu khiến tớ buồn cười không thể chịu được. Rồi những lần cậu phải đi tiệc sinh nhật bạn bè trong lớp, tớ trách cậu ăn mặc sao mà thường vậy, không chịu chưng diện lên. Cậu lại rối cả lên, hỏi tớ như thế này không ổn à, vậy phải làm thế nào đây. Tớ lại phải kiên nhẫn chở cậu đến những cửa tiệm thời trang, rồi phải chấm điểm cho những bộ cánh cậu chọn. Cũng may là cậu không phải lúc nào cũng điệu, không thì khổ thân tớ chở cậu đi mua sắm rồi.

Cậu học không giỏi, không thông minh như thiên tài, nhưng cậu luôn luôn cố gắng. Cuối tuần, thay vì để tớ ngủ nướng, cậu lại gọi tớ dậy để đưa cậu đi nhà sách. Cậu nói đọc sách sẽ giúp học Văn giỏi hơn và sẽ giúp tâm hồn sống đẹp hơn. Đi với cậu mãi, tớ cũng bắt đầu ham mê đọc sách theo, và tìm ra được những lợi ích của nó. Những đêm thức khuya học bài, cậu lại vào lớp ngủ gà ngủ gật, lâu lâu lại mỉm cười theo những chiêm bao đẹp mà cậu mơ thấy. Những lúc như vậy, tớ lại thọc thọc vào đôi má phúng phính để cho cậu tỉnh dậy, đùa rằng thầy giáo đang nhìn khiến cho cậu cuống cả lên. Đến mùa thi, cậu lại không ngừng gọi điện thoại cho tớ, để mà nhờ tớ giảng bài cho cậu, hay lại kêu ca với tớ rằng cậu đói bụng quá mà chỉ thèm mỗi món xôi mặn cạnh nhà tớ, hoặc lại phàn nàn bài học sao mà khó quá. Nhờ cậu, mà tớ trở thành gia sư và bác sĩ tâm lí lúc nào không hay.

Và, tớ thích cậu.

"Cậu không hoàn hảo, nhưng mà tớ thích cậu."

Tính tình cậu chẳng bao giờ kiên định, sáng nắng chiều mưa trưa lại giông gió, nhưng đó lại chính là điều làm nên con người của cậu. Có những buổi sáng đến lớp, cậu lại cười nói vui vẻ, hồn nhiên như một đứa trẻ thơ chỉ vì sáng hôm ấy được ăn món xôi gấc mẹ cậu làm. Đến trưa về học cậu lại trở nên ủ rũ, buồn rầu. Hỏi ra thì cậu bảo rằng bài giảng Toán hôm nay khó qua, hay là hôm nay bài tập nhiều quá nên chắc cậu không được ngủ trưa. Chiều đến cùng cậu đi học thêm, bỗng dưng nhận ra cô bạn ngồi bên cạnh mình lại lặng im đến đáng sợ. Tớ dù lo lắng nhưng cũng không dám hỏi, chỉ dám chờ đợi đến khi ra về cậu mới thủ thỉ tâm sự. Rằng con mèo nhà cậu hôm ấy bị bệnh, cả buổi cậu không tập trung học được mà phải lặng yên suy nghĩ xem phải chắm óc nó như thế nào cho tốt. Buổi tối cậu lại gọi điện thoại cho tớ không ngừng nghỉ, trong lòng tớ thì cứ đinh ninh có chuyện gì không ổn xảy ra. Nhưng cuối cùng cũng chỉ để nghe cậu khoe rằng đã làm xong bài luận văn và được ngủ sớm trước 10 giờ, hay rối rít hỏi tớ ngày mai muốn ăn sáng món gì để cậu mua cho, hoặc đơn giản chỉ để chúc tớ một đêm ngủ ngon và mơ thấy cậu. Nếu không quen biết cậu lâu, chắc khó mà chịu được sự thay đổi chóng mặt này của cậu. Nhưng ít ra, cậu không che giấu con người thật của mình, không khiến người khác phải thắc mắc không biết điều gì đang diễn ra trong tâm trí cậu.

Tâm hồn cậu chẳng mạnh mẽ, cứng rắn như pha lê, nhưng cậu không dễ dàng bị gục ngã, như đóa hướng dương luôn trông về phía mặt trời mà chẳng bao giờ tàn úa. Nước mắt cậu có thể rơi chỉ vì cậu đã thức đến hơn 12 giờ khuya để học bài nhưng điểm kiểm tra lại không được như ý muốn. Để rồi tớ lại dành những ngày cuối tuần giảng bạn cho cậu, chỉ để nhìn thấy nụ cười rạng rỡ của cậu khi đã hiểu bài. Có nhiều khi ngồi sau lưng tớ để đi đến lớp, bỗng dưng tớ lại thấy ươn ướt trên bờ vai. Cậu ghé vào tai và khẽ nói rằng: "Ba mẹ tớ lại cãi nhau, tớ buồn lắm, buồn cho cả nhỏ em nữa." Những lúc như thế, tớ lại cùng cậu ngồi dưới bờ ghế đá dưới hàng phượng vĩ để nghe cậu trút bầu tâm sự, rồi ngủ gục trên vai tớ, đến khi tỉnh giấc lại quên đi những muộn phiền. Những mùa thi cử, áo lực gia đình, áp lực cuộc sống, áp lực học tập khiến cậu chỉ muốn nổ tung ra thành từng mảnh nhỏ rồi biến mất trong không khí. Nhưng rồi cậu lại tìm đến tớ, ngoan ngoãn để tớ chở đi khắp phố phường giữa những chiều gió lộng, mua cho cậu ly kem trà xanh mà cậu thích, tự làm cho cậu chong chóng gió để cậu lại cười tít mắt những khi ngồi trên xe vượt gió và nhìn chong chóng quay. Cám ơn cậu, tớ nhận ra được sự quan trọng của mình trong cuộc sống một ai đó.

Cậu không phải một cô gái tốt đẹp trong mọi mặt, nhưng cậu luôn hoàn thiện trong mắt tớ. Cậu luôn sống thật với lòng mình, thay vì cố gắng thay đổi chỉ để gây ấn tượng và hòa nhập với những người xung quanh. Cậu cho dù manh mẽ nhưng vẫn che giấu đâu đó vẻ yếu đuối của một người con gái, để rồi thỉnh thoảng buồn vu vơ cậu lại tựa đầu lên vai tớ mà khóc. Cậu cho rằng con người cậu không có gì đặc sắc, chỉ bình thường như những người khác, nhưng đối với tớ cậu không hề tầm thường. Cậu luôn biết cách mang đến cho người khác mỉm cười, biết gạt đi nước mắt của những ai không vui, biết làm cho những kẻ cô đơn được cảm thấy hạnh phúc. Người ngoài có thể nói cậu đanh đá, nhưng tớ luôn hiểu bên trong tâm hồn của cậu luôn là một cô gái hiền lành với một trái tim chất chứa những nhịp yêu thương hiền hòa. Bản thân cậu luôn có những thiếu sót, nhưng tớ cũng có bao giờ hoàn thiện đâu. Nếu cậu tài sắc vẹn tròn, thì làm sao tớ có thể xứng với cậu đây.

Và, tớ thích cậu.

Chỉ vì cậu có những điểm không hoàn hảo, không có nghĩa là tớ không thích cậu. Sự thật là, nếu cậu hoàn hảo, chắc tớ sẽ chẳng bao giờ dám dành tình cảm cho cậu. Quên đi cái suy nghĩ rằng cậu phải thay đổi bản thân mình để lấy được lòng ai khác. Cậu như thế này, là đã hoàn hảo lắm rồi. Chắc cậu chẳng thể ngờ được bao nhiêu lần tớ đã thầm cảm ơn Thượng Đế đem đến cuộc đời tớ một cô gái tuyệt vời như cậu. Tớ thích cậu, đơn giản chỉ vì cậu là chính cậu, mà không phải là một ai khác.


ST.
 CatBui.Info
 Xem thêm:
- Nếu bỗng ta chán nhau
- Đôi cánh thiên thần
- 1 chút nhớ nhớ 1 chút thương ....
Trang chủ
  Bình luận (38)
Gjo_dong [19/02/2012 17:31]
Pun!!!
Ngok_kute_9x [19/02/2012 11:50]
Hay that do! 1tc wa bt nhug laj chat chua nhjeu yeu thuong. :)
th.h [17/02/2012 17:56]
mot tjk p thjek trg sag.t thjk nv va hjzg se nv.trx rat j ngja.tkanks!
thuy98kutes2 [11/02/2012 23:22]
Do ms la tjh pan. Chug ta hay co gag de co dk tjh p nhu ho nha.hjhj
only suJu [15/01/2012 21:41]
tjh ban tkat trg sag bjt bao. Toj se lm het nhug j koa tke kug vs lu ban quaj quy?of toj..hjha... T ju m.n nhju lm'... Moaz moaz... :D
Xem tất cả
Trái tim trong ngăn cặp
Ngày : 16/02/2012 22:24
Danh mục : Chuyện Vui Buồn
Người đăng : Admin
Lượt xem : 1289/11962
Tháng Năm về trong màu nắng nôn nao, vài cô cậu học sinh đang với chùm phượng vĩ đầu mùa nóng bỏng, cài vào cặp sách. Ai đi qua tuổi học trò mà không một lần như thế, như tôi đã từng giấu trong ngăn cặp mình cả một trái tim...


Mười bảy tuổi, tôi mến một cậu bạn trong lớp, mặc dù khi tôi bắt đầu bước sang tuổi ô mai, ba mẹ tôi đã đặt một chữ “Cấm yêu” to uỳnh với điệp khúc: “Việc của con là học”.

Nhưng có sao đâu, mến hắn rồi, tôi vẫn học tốt đấy thôi. Hắn đưa tôi về mỗi bận học thêm. Mỗi khi có bài khó, hắn lại làm quân sư giúp tôi.

Hai đứa có thể đi dạo đâu đó cho chùng xuống những dây thần kinh đang căng lên như dây đàn vì bài vở. Tôi thấy lòng rung động nhẹ nhàng mỗi khi đi bên hắn. Và có lẽ tình cảm đó mãi là bí mật của tôi và hắn và cả... bạn bè trong lớp.

Cho đến một buổi, khi tôi và hắn đang tay trong tay, dù chỉ là nắm tay nhẹ nhàng thì mẹ tôi tình cờ nhìn thấy. Với mẹ, đó như là một cú sốc lớn... Tôi chịu cơn lôi đình:

- Mẹ đã nói với con bao nhiêu lần rồi, không có yêu đương gì trong khi còn là học sinh. Con phải biết…

Tôi ngắt lời mẹ:

- Cậu ấy rất tốt và giúp đỡ con rất nhiều. Sao mẹ lại cấm con có tình cảm với cậu ấy chứ? Mẹ lúc nào cũng chỉ cấm và cấm. Mẹ chẳng bao giờ để tâm đến cảm xúc của con cả!

Tôi bật khóc chạy lên phòng chốt cửa lại, ôm con gấu bông mà cậu ấy tặng lặng lẽ khóc. Ba mẹ luôn luôn chỉ đặt ra những mục tiêu tôi phải đạt được mà không biết rằng tôi đã lớn. Không lẽ ba mẹ muốn con gái mình là người có trái tim vô cảm hay sao?

Tự nhiên, ba mẹ khiến tôi và hắn mọc lên một khoảng trống. Tôi cảm thấy mệt mỏi và căng thẳng hơn khi suốt ngày bị giam cầm trong nhà.

“Bởi vì cậu ấy là người khiến con cảm thấy rất vui mỗi khi ở bên. Cậu ấy là người bạn có thể vẫn hài lòng với tính khí sáng nắng chiều mưa giữa trưa sương mù của con. Và cậu là người đã giúp con rất nhiều để có kết quả học hành như hôm nay. Vậy mà ba mẹ đang muốn ngăn lại tất cả những điều tốt đẹp cậu ấy dành cho con”. Tôi đã viết những điều đó và đặt lên bàn cho mẹ vào buổi sáng trước khi đi học.

Mẹ cuối cùng đã hiểu và chỉ nhẹ nhàng: “Mẹ làm vậy cũng bởi lo cho con mà thôi. Mẹ mong các con sẽ giúp nhau học hành tiến bộ. Các con hãy giữ lấy sự trong sáng của tình cảm học trò nhé!”.

Và chúng tôi lại cùng nhau đi qua những ngày còn lại của mùa thi. Nhờ có một trái tim trong ngăn cặp, đã là động lực mạnh mẽ hơn cho trái tim và ý chí của tôi vượt qua những kì thi căng thẳng.

Hãy để tuổi teen cất giữ những điều tốt đẹp học trò trong cặp sách của mình. Cho dù, đó có thể là một trái tim

 Xem thêm:
- Chuyện tình lỡ làng
- Bồ công anh màu đỏ!
- Chúng mình sẽ lại được ở bên nhau...(truyện hay nên đọc)
Trang chủ
  Bình luận (24)
khoc that nhjeu de nuoc mat cuon troj dau kho [19/02/2012 17:54]
chan that,ghe tham cat buj.jnfo may lan ma ko co baj m0j,dok dj dok laj kug chan.hjh nhu t doj hoj gke wa thj faj.nhug t n0j that ma.
Lệ ánh trăng [19/02/2012 10:32]
T/b cua t cug vay.nhug k may man pag ng c0n gaj tr0g truyen.me t quy pn ay,pn ay hk gj0j,dep traj,ng0an ng0an,nhug 1n0j nha t va nh c ay xa tan 15cay lan.chj co the gap o l0p.cug k co nhug lan nam tay,ma thay vo do la nhug lan caj va,dam da nhau.nhug pn ay da gjup t nhan ra nhjeu djeu de den gj0j han t b t0t h0n ty.t vuj va t chap nhan djeu do,mjen sao sag nao cug thay pn ay ng do,ch0k pha nhau.
taj.sao.tuj.khok [19/02/2012 07:11]
sao may pua nj admjn k dag paj z?hjx
Tinh ban [18/02/2012 22:28]
Thoi hsjh co 1tb trog sag la dag wy.hay bjt ju lay.va cug nhau fan dau dug wen nhjem vu of mjh b nhe.trc mat la nh chag dg kho khan lam.
yes.itsme94 [18/02/2012 18:13]
sjnh nhat 17t da wa.jo t da 18t,kaj tu0j k c0n wa m0g m0 nua,sap thah ng nh0'n ruj. Chj vaj thag thuj la t se faj bc wa ky thj TN, DH,CD, tg laj dag o fja trc. pun d0j chut khj t da y va lo la vjec h0k. T.y tu0j hok tro dep nhg khjen t r0j nh nc mat.vjec h0k t da chenh?mang? Stupid k khj t mun ket p vs n~aj dag d0k n~ kau chuyen y.n, n~ baj h0k k bjo saj trg c.d. Nt wa cho t nhe. Vj t kan aj do jup t trg vjec h0k. Hì t ten huyen. Bj an va ngang bu0ng.
Xem tất cả
  Để lại bình luận
Tên* :

Số điện thoại :

Nội dung*:

[BB Code] [Mặt cười]
Nhập lại mã xác nhận *: 4045

47 Online | Hôm nay: 11276 | T

 <!--nextpage-->
Tôi Muốn Nói Rằng, Không Có Tình Yêu đích Thực Tình Yêu đích Thực Chỉ Là ảo Tưởng

Tình yêu đích thực chỉ là ảo tưởng. – Tôi tuyệt vọng và ước gì mình đừng tồn tại để không phải đối diện với anh – người đàn ông từng vượt qua tất cả sự bàn tán của mọi người để đến với tôi, yêu tôi, cưới tôi và…
Tôi muốn nói rằng, không có tình yêu đích thực Tình yêu đích thực chỉ là ảo tưởng
 Quen nhau lâu nhưng vẫn đậm sâu
 Anh đòi ‘thử’ xong mới cưới
 Tìm lại tình yêu sau gần 80 năm xa cách
 Những cách chuyển "người yêu" thành bạn
 Mách chị em dấu hiệu nhận biết chàng đã sẵn sàng cho đám cưới

Tôi đã từng là một người phụ nữ hơi “quá khổ” nhưng không vì thế mà anh chán tôi ngược lại anh luôn an ủi tôi. Anh nói anh không quan trọng ngoại hình tôi như thế nào, anh lựa chọn tôi vì anh yêu tôi. Và chúng tôi cưới nhau. Cuộc sống hạnh phúc lại được nhân thêm nhiều lần khi tôi mang thai và sinh con. Khi có con tôi mập lên nhiều nhưng tôi chưa bao giờ buồn vì chuyện đó. Tôi tin tưởng chồng mình. Anh không chê mình là được rồi.

Tôi chết lặng người khi Mai – bạn thân tôi gọi và nói nó thấy chồng tôi vào khách sạn với một người phụ nữ. Tôi bảo nó nhìn lầm người, chồng tôi đang đi công tác. Nhưng nó vẫn chắc chắn đó là chồng tôi.

Ảnh minh họa
Ảnh minh họa
Đứng trước cửa phòng khách sạn tôi vẫn hy vọng đằng sau cánh cửa đó không phải là chồng mình. Nhưng người mở cửa lại chính là anh. Không kiềm được sự tức giận, tôi lao vào đánh anh mặc cho Mai can ngăn. Và tôi bắt anh phải dọn ra khỏi nhà ngay lúc đó.

Một tuần sau, khi đi trên đường tôi đã bắt gặp anh và người phụ đó tình tứ ngoài đường. Quá bất ngờ trước sự trơ trẽn của chồng mình tôi đã ngất xỉu giữa đường. Tỉnh dậy mới biết mình đang nằm ở bệnh viện. Người bên cạnh tôi lúc đó không phải là chồng mà lại chính là Quang và Mai. Trước đây, Quang từng là bạn thân của tôi và Mai. Dù hay chọc tôi là cô béo nhưng Quang luôn quan tâm và lo lắng cho tôi. Ngày trước khi đi du học Quang đã thú nhận với tôi rằng cậu ấy rất thích tôi.

Quang giờ đã là một người đàn ông chín chắn. Cậu ấy hiện đang là Bác sĩ Dược cho chuỗi nhà thuốc WalGreens nổi tiếng của Mỹ. Đã lâu lắm rồi tôi chưa được cười vui vẻ như hôm đó. Lúc về Quang còn đưa cho tôi một vài cuốn tạp chí sức khỏe, Quang nói Quang mang từ Mỹ về, khi nào rảnh thì lấy ra đọc. Và đó là buổi gặp nhanh chóng của tôi và Quang trước khi Quang quay về Mỹ.

Đúng là ánh mắt Quang nhìn tôi vẫn như xưa chưa bao giờ thay đổi. Lật cuốn tạp chí Quang đưa tôi thật bất ngờ vì Quang đã viết thư cho tôi. Quang nói Quang đã biết chuyện của tôi và chồng – và đó cũng là lý do Quang về Việt Nam. Quang đã khuyên tôi rất nhiều. Cuốn tạp chí Quang đưa là thông tin về những dưỡng chất giảm cân đang thịnh hành nhất của Mỹ. Quang nói tôi tìm mua những loại thuốc có các chất đó để giảm cân.

Sự động viên của Quang làm tôi bừng tỉnh. Lần đầu tiên sau 25 năm tôi đã quyết định giảm cân. Tôi muốn mình phải mạnh mẽ và đối diện với khó khăn của mình để mọi người không phải lo lắng. Cầm quyển tạp chí Quang đưa tôi tìm ra các nhà thuốc để hỏi về các dưỡng chất với những cái tên khá lạ như: hạt cà phê xanh, quả nụ, quả mâm xôi và quả Acai Berry…nhờ có cuốn tạp chí đó mà tôi dễ dàng tìm ra được sản phẩm có kết hợp của 8 dưỡng chất giảm cân thịnh hành bên Mỹ. Và tôi bắt đầu hành trình giảm cân của mình.

Một tuần đầu tiên uống, tôi chẳng thấy thay đổi gì. Tôi bắt đầu nản thế nhưng nhìn hộp Complebiol Slim 8, nhìn những quyển tạp chí và nhìn lá thư của Quang. Tôi biết mình phải cố gắng hơn nữa. Tôi nhận ra mình đã bỏ qua một giai đoạn quan trọng đó là tập thể dục. Cũng may trong hộp thuốc có sẵn tờ hướng dẫn 8 bước giảm cân và những bài tập thể dục cũng đơn giản và dễ thực hiện.

1 tháng sau, tôi thực sự bất ngờ vì chiếc quần lâu ngày không mặc lại rộng hơn trước. Hóa ra, tôi đã giảm được một ít mỡ. Dù không nhiều nhưng lần đầu giảm cân mà có được kết quả là vui rồi.

Mỗi tháng chồng vẫn thường về thăm con. Mỗi lần như thế tôi chỉ biết vào phòng ngồi và chờ thời gian qua đi. Tôi nhớ lại những ngày tháng hạnh phúc trước đây…nhưng mọi việc đã đi quá xa.

Ảnh minh họa
Ảnh minh họa
Tôi tiếp tục duy trì chế độ ăn và tập thể dục như trước. Sang tháng thứ 2, tôi không thể ngờ rằng mình chỉ còn 56 ký. Rồi sang tháng thứ 3, tôi chính thức trở lại với một thân hình 50 ký. Mọi người cũng bất ngờ trước sự thay đổi quá lớn của tôi. Có hôm đến thăm con anh còn khen dạo này tôi đẹp ra nhiều. Từ đó lần nào anh cũng mang quà đến tặng.

Anh thường xuyên về thăm con hơn và anh cũng hay lấy cớ để nói chuyện với tôi. Một tháng sau đó trong một bữa ăn tối, anh đã quỳ xuống và xin lỗi tôi. Anh nói anh muốn quay về và anh sẽ dành thời gian còn lại của mình để bù đắp cho hai mẹ con tôi.

Chúng tôi quay lại với nhau. Những tiếng cười vui vẻ hạnh phúc đang bắt đầu trở lại. Tôi biết anh cũng cố gắng nhiều lắm. Ngồi uống thuốc, tôi ngờ ngợ khi thấy hộp chia thuốc uống theo ngày của tôi lại có chữ Walgreens. Tôi nhìn những hộp thuốc, sữa tắm, mỹ phẩm… tất cả cũng có dán chữ Walgreens. Cả con gấu bông mà bé Xu vẫn ôm mỗi tối, tất cả đều là của Mai cho, nó nói anh nó gửi từ Mỹ về.

Gọi cho Mai, cuối cùng nó cũng thừa nhận tất cả đều là của Quang gửi. Quang vẫn luôn âm thầm quan tâm cuộc sống của tôi. Quang lựa chọn để tôi sống hạnh phúc bên người tôi yêu thương và không đòi hỏi bất cứ điều gì từ tôi.

Tôi từng nghĩ tình yêu đích thực sẽ không còn tồn tại nhưng rồi nhìn lại tất cả mọi chuyện đã qua tôi lại chợt bâng khuâng. Phải chăng tình yêu đích thực lại chính là những ngày tháng hạnh phúc sau khi tôi và chồng đều từng một lần cảm thấy có lỗi với nhau. Tình yêu đích thực là luôn có một người đàn vẫn âm thầm dõi theo hạnh phúc của tôi. Tôi giờ đây đang hạnh phúc với cuộc sống của mình. Và tôi cũng không ích kỷ giữ Quang cho riêng bản thân. Tôi vẫn luôn mong sao Quang sẽ gặp và yêu một người nào đó, để anh cũng có một tình yêu đích thực của chính mình.

(Khám Phá)


 <!--nextpage-->



Gió Lạnh Bé Này Mê Kim Tan Quá đổi Tên Rồi. KOTEX Hân Hạnh Tài Trợ Chương Trình Này
Chắt Thì đầy Ra. Ăn Cơm Nhà Vác Tù Và Hàng Tổng đếch Lm Cho Cháu
Sms Free Xalo Thong Tin The Gioi Hack Tai 1000 Tao Chu Mau Tao LoGo
 Xem thêm
» Tôi Muốn Nói Rằng, Không Có Tình Yêu đích Thực Tình Yêu đích Thực Chỉ Là ảo Tưởng
» Thực Ra Tình Yêu Ko Có Lí Do đâu, ảm động Người Phụ Nữ Xinh đẹp Lấy Người điên Làm Chồng
» Câu Chuyện Trẻ Con Mới Lớn, TÌNH ĐẦU KHÔNG CHỜ ĐỢI
» Nhưng Mà, Tớ Thích Cậu= Trái Tim Trong Ngăn Cặp
» Tiểu Ngạ Quỷ Bên Cầu Nại Hà = Tiếng đóng Cửa
» Tình Nắng Trong Anh...= Nắng Thu Trong Lành Một Cách Kỳ Lạ
» Những Sắc Màu Của Gió..= Như Chưa Hề Quen
» Như Chưa Hề Quen = Nợ Nhau Một Lời Xin Lỗi


» Xin Lỗi, Em đéo Còn Trình Anh Nà, Chữ Trinh đối Với Anh Chỉ Là Một Hạt Cát
» Tôi Muốn Nói Rằng, Không Có Tình Yêu đích Thực Tình Yêu đích Thực Chỉ Là ảo Tưởng
» Thực Ra Tình Yêu Ko Có Lí Do đâu, ảm động Người Phụ Nữ Xinh đẹp Lấy Người điên Làm Chồng
» Câu Chuyện Trẻ Con Mới Lớn, TÌNH ĐẦU KHÔNG CHỜ ĐỢI
» Tiểu Ngạ Quỷ Bên Cầu Nại Hà = Tiếng đóng Cửa
» Tình Nắng Trong Anh...= Nắng Thu Trong Lành Một Cách Kỳ Lạ
» Những Sắc Màu Của Gió..= Như Chưa Hề Quen
» Như Chưa Hề Quen = Nợ Nhau Một Lời Xin Lỗi
» Nói Anh Yêu Em Lần Nữa, được Không? = “Cất Trái Tim Vào Trong Ngăn đá”
Câu Chuyện Trẻ Con Mới Lớn,  TÌNH ĐẦU KHÔNG CHỜ ĐỢI

Đọc nhiều ebook tình cảm hay và ý nghĩa tại đây

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

 
Toggle Footer